Nhiều người cho rằng “tình bạn còn lãng mạn hơn tình yêu” hẳn là có cơ sở. Có những tình bạn vượt thời gian, vượt mọi gian khó mà không thể so sánh với các tình cảm khác.
Dưới dây là 8 câu nói đắt giá về tình bạn chứng tỏ điều đó.
“Mỗi người nhớ về thời thanh xuân, nhớ về những năm tháng vội vã, đều sẽ nhớ đến một số người. Dù phải chịu bao nhiêu tổn thương, trải qua bao nhiêu chuyện, những người này đều không thay đổi”. (Phim Năm tháng vội vã).
Với mỗi chặng đường chúng ta đi qua, với mỗi dấu mốc thời gian quá khứ, khi quay đầu nhìn lại, ta sẽ thấy có một số người đã luôn bên cạnh ta, gắn bó cùng ta. Để rồi năm tháng vụt qua, theo lớp bụi thời gian và dòng cuộc sống, một vài người bỏ ta ra đi, một vài người lại dần trở nên xa lạ, không còn thân thiết quan tâm ta như trước nữa. Mỗi lần ngoảnh lại, kí ức về những năm tháng thanh xuân vội vã với những con người ấy khiến ta thấy mình thật hạnh phúc và cũng đôi chút chạnh lòng,
“Dù cho đó là bạn thân đi nữa, em cũng phải nói nếu em bị đau. Nếu em không thích gì thì cứ nói là không thích. Nếu có gì đó không đúng, cứ nói là không đúng. Có như thế, lần sau họ mới không đối xử bất cẩn với mình” (Phim School 2015).
Thân nhau lắm rồi lại cắn nhau đau. Có những khi quá thân thiết với nhau, không có bí mật gì giữa hai người nữa, ta tự cho mình cái quyền làm tổn thương người khác, nói thế nào cũng được, làm điều gì cũng được, không bận tâm đối phương nghĩ gì, cảm thấy như thế nào. Liệu có có phải là tình bạn đích thực? Đôi lúc sự vô tâm như thế sẽ khiến người bạn thân cảm thấy bị tổn thương, họ thấy mình không còn được tôn trọng, được quan tâm như trước nữa. Tình bạn được xây dựng trải qua nhiều sóng gió nhưng nó có thể sẽ phá vỡ chỉ vì một cơn sóng nội tâm. Hãy để ý cảm xúc và trận trọng cảm xúc của người bạn thân bạn nhé!
“Đáy lòng mỗi người tựa hồ đều có nỗi đau riêng, cho dù là người thân nhất cũng không muốn chia sẻ. Bạn bè thật sự chưa chắc đã hiểu nhau, nhưng cho dù đối phương là người thế nào cũng sẽ nguyện ý ở bên cạnh”. (Đừng nói anh ấy tôi vẫn còn yêu – Lục Xu).
Mỗi người dù là thân thiết đến đâu thì cũng cần khoảng lặng riêng cho chính mình. Có những người bạn không cần bạn kể chi tiết tường tận khúc mắc bạn đang mắc phải; chỉ cần được ngồi cạnh nhau, im lặng dựa vào nhau thôi bạn cũng thấy nhẹ lòng.
“Trong tình bạn, có những điều người ta không nói ra nhưng ai cũng tự cảm nhận được” (Người trộm bóng – Marc Levy).
Cũng như tình yêu, tình bạn cũng có khoảng lặng, nhưng trong khoảng lặng ấy, người ta vẫn hiểu nhau, thông cảm và sẻ chia với nhau dù không nói ra lời nào hết. Bạn thân là đứa chỉ cần nhìn vào mắt ta, xem các hành động của ta cũng nhận ra cảm xúc trong ta là gì.
“Tình bạn không phải là một cái máy bán nước ngọt, còn bỏ tiền thì còn nước uống, không bỏ tiền thì nước sẽ không chảy ra”. (Thám tử lừng danh Conan).
Tình bạn vững bền được xây dựng lên từ lòng tin, sự quan tâm, lắng nghe và chia sẻ chứ không liên quan đén vật chất. Một khi đã gắn vật chất vào trong tình bạn, mối quan hệ đó sẽ vĩnh viễn không đẹp như ban đầu nữa.
“Ngày cuối của năm trung học, mọi người ai nấy đều ôm nhau và khóc, riêng tôi chỉ cười vì nghĩ lên đại học chúng tôi lại gặp nhau. Sau này tôi mới biết mình đã sai rồi. Chúng tôi ở những năm đại học không còn là chúng tôi của những năm trung học nữa. Xin lỗi vì ngày đó đã không khóc, xin lỗi vì đã không biết đó là lần cuối cùng chúng ta gặp nhau” (Bảo Ly).
Đúng như thế, môi trường đại học, cái gì cũng mới lạ, và tất nhiên chúng ta sẽ có thêm nhiều mối quan hệ khác nữa ngoài tình bạn trung học. Thời gian không nhiều để gặp nhau, nói chuyện cùng nhau, tất cả dần lắng đi như kí ức xưa cũ. Dù ta chẳng hề mong muốn điều đó, nhưng lức này, chúng ta không còn là chúng ta của ngày xưa được nữa.
“Tuổi 20 của tôi giống như một kỳ thi nghẹt thở” (Reply 1994).
Không sai khi ví tuổi 20 như một cuộc thi. Vô vàn những thay đổi từ môi trường sống, ước mơ hoài bão cho đến những biến cố ta không lường trứơc được. Tất cả sẽ khiến ta phải gắng gồng mình để được làm chủ chính mình. Tuổi 20 rồi ai cũng sẽ phải trải qua như thế.
Tuổi thanh xuân giống như một cơn mưa rào, dù cho bạn từng bị cảm lạnh vì tắm mưa, bạn vẫn muốn được đắm mình trong cơn mưa ấy lần nữa”. (Phim cô gái năm ấy chúng ta cùng theo đuổi).
Lúc bé ta luôn mong mình lớn thật nhanh, trưởng thành thật nhanh. Nhưng đến khi lớn hơn, ta lại them khát quay lại cái tuổi hồn nhiên vô tư vô lo ấy. Ta mới chợt nhận ra đó mới là quãng thời gian đẹp nhất, quý giá nhất trong cuộc đời mình.
Đôi khi phải mất rất nhiều thời gian chúng ta mới nhận ra rằng tình bạn của chúng ta, tuổi thanh xuân của chúng ta có thể đi qua rất nhanh, vội với tay không kịp giữ.
No Comments